Từ điển Phát minh/Cung tên
Cung tên là một phát minh quan trọng trong lịch sử vũ khí cổ, được sử dụng trong các cuộc chiến và săn bắn. Đây là một loại cung có tên gọi theo hình dáng của nó, với các tay cầm được nối với cung bằng các thanh giằng thẳng đứng.
Các tay cầm của cung tên được thiết kế để giúp người sử dụng giữ cung ổn định và dễ dàng bắn tên. Cung tên có thể được làm từ các loại gỗ như gỗ sồi, gỗ dương và gỗ hương, hoặc được làm từ kim loại như đồng, đồng thau hoặc thép. Tên được gắn vào một phần của dây cung bằng cách sử dụng một mũi tên đặc biệt, và sẽ được bắn ra khi cung được giãn đầy và thả ra.
Các quân đội thường sử dụng cung tên trong các cuộc tấn công và phòng thủ. Cung tên có thể được sử dụng để tấn công địch từ xa, cung cấp lợi thế trong chiến tranh và giúp đánh bại kẻ thù. Ngoài ra, cung tên cũng được sử dụng trong các hoạt động săn bắn và thể thao.
Cung tên đã trải qua nhiều sự phát triển và cải tiến trong suốt lịch sử. Các nhà nghiên cứu và nhà phát minh đã tìm cách để cải thiện hiệu suất và độ chính xác của cung tên, bao gồm việc sử dụng các loại vật liệu mới và phương pháp sản xuất tiên tiến hơn.
Ngày nay, cung tên vẫn được sử dụng trong các hoạt động thể thao và giải trí, nhưng ít được sử dụng trong các hoạt động quân sự và săn bắn. Tuy nhiên, nó vẫn là một phát minh đáng kính trong lịch sử vũ khí và vẫn được đánh giá cao về sự đa dụng và tính hiệu quả của nó.