Bách khoa toàn thư Lịch sử/Dân chủ
"Dân chủ" là một khái niệm xuất hiện từ thời Hy Lạp cổ đại và được sử dụng để miêu tả một hình thức chính trị nơi quyền lực được tập trung vào người dân chung. Điều này được thể hiện qua việc người dân chọn lựa đại diện của họ để tham gia quản lý và đưa ra quyết định cho cộng đồng. Trong một hệ thống dân chủ, quyền lực chính trị thuộc về những người được bầu chọn, chứ không phải chỉ thuộc về một nhóm nhỏ người cai trị.
Từ đó, khái niệm "Dân chủ" đã phát triển và được sử dụng trong các hệ thống chính trị khác nhau trên toàn thế giới. Trong một chế độ dân chủ hiện đại, quyền lực chính trị được phân chia giữa các cơ quan chính phủ, trong đó các quyết định được đưa ra sau khi được thảo luận và thỏa thuận giữa các đại diện được bầu chọn và người dân.
Dân chủ được coi là một hình thức tối ưu của chính trị, vì nó cho phép các quyết định được đưa ra sau khi được thảo luận và tham khảo ý kiến của cả cộng đồng, từ đó giúp đảm bảo sự công bằng và đồng ý trong quyết định. Tuy nhiên, như bất kỳ hình thức chính trị nào khác, dân chủ cũng có những hạn chế và bất cập, và đòi hỏi sự tôn trọng và tuân thủ quy tắc của luật pháp để đảm bảo hoạt động tốt nhất của hệ thống.