Bách khoa toàn thư Lịch sử/Đền Parthenon
Đền Parthenon là một công trình kiến trúc kinh điển của Hy Lạp cổ đại, được xây dựng vào thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên ở đỉnh đồi Acropolis ở Athens, Hy Lạp. Đền Parthenon được xây dựng để tôn vinh nữ thần Athena Parthenos, nữ thần bảo vệ thành phố Athens.
Đền Parthenon có kiến trúc đặc trưng của nghệ thuật kiến trúc Hy Lạp cổ đại với các cột trụ đơn giản, sắc nét và tỉ lệ hài hòa. Các tấm tường bên trong của đền được trang trí bởi các bức tượng và tường thạch cao với các họa tiết văn hóa Hy Lạp cổ đại. Điểm nhấn của đền Parthenon là bức tượng Athena Parthenos, được chạm từ vàng và ngọc trai, nặng tới hơn 12 tấn và cao tới hơn 11 mét.
Đền Parthenon đã trải qua nhiều biến cố lịch sử, từ khi được xây dựng cho đến hiện nay. Nó đã được sử dụng như một đền thờ cho nhiều tôn giáo khác nhau, từ đạo Thiên Chúa giáo cho đạo Hồi giáo. Trong thời kỳ Trung cổ, đền Parthenon đã được biến thành một nhà thờ Kitô giáo và sau đó trở thành một nhà kho khi quân đội Ottoman chiếm đóng Athens vào thế kỷ thứ 15.
Trong thế kỷ 19, nhà văn người Anh Lord Elgin đã lấy đi nhiều bức tượng và tàn tích của đền Parthenon để mang về Anh. Việc này đã khiến cho tài sản văn hóa của Hy Lạp bị cướp bóc, nhưng cũng đồng thời giúp cho những di tích còn lại được bảo tồn tốt hơn. Hiện nay, đền Parthenon là một trong những điểm đến du lịch nổi tiếng của Athens, thu hút hàng triệu khách du lịch mỗi năm.